Disneyland 1972 Love the old s
Thanhhomay | Game mobile miễn phí | sms xếp hình kute | Phần mềm, ứng dụng, tiện ích cho điện thoại | Giải trí, đọc truyện, tin tức, hình nền, nhạc chuông - WapViNa.In
WAP GIẢI TRÍ TỔNG HỢP CHO TẤT CẢ AE.HÃY NHỚ WAPVINA.IN VÀ GIỚI THIỆU CHO BẠN BÈ NHÉ!!!
WapViNa.In
HomeBlogGame
Admin nhận đổi thẻ carot uy tín. Liên hệ 0969.907.420. Vs tất cả mệnh giá.
| Phong Vân | 7VNR
Sự Kiện Game Mới Nhất
Bookmark: #7JAR
> >

Bài Viết : Yêu nhầm chị hai... được nhầm em gái (full)

Đăng Bởi:admin
Admin™

Chuyên Mục: Truyện Tình yêu dài

Yêu nhầm chị hai... được nhầm em gái (full)

ẹ nhõm, giờ mới thấy ý nghĩ vui thích khi được vô bệnh viện khi nãy là hết sức ngu si, nơi đây toàn những hiểm hoạ khó lường không biết trước được !

Một hồi thì có bác sĩ đến hỏi mẹ tôi đủ thứ, đại loại như tình hình, triệu chứng và khoảng thời gian trước khi vào viện tôi ra sao, lại nằm đợi thêm hồi nữa thì y tá đến cùng với chiếc xe lăn, tôi được di dời từ giường nằm sang xe lăn ngồi, và y tá đẩy vào thang máy.

Tôi được đưa lên lầu 7, dọc theo hành lang thân nhân người bệnh ngồi nằm la liệt trên chiếu hay mền cá nhân, bên cạnh là các vật dùng để thăm nuôi như bình thuỷ, cà mèn giữ nhiệt, ai nấy trông cũng đều có vẻ mệt mỏi, có lẽ phần vì lo lắng và thức khuya.

Tôi vào phòng 402, phòng này thì có 4 giường bệnh, lúc tôi được đẩy vào thì cả 3 người nằm trên giường vẻ như đã ngủ cả, chỉ có cạnh mỗi người là người nhà bệnh nhân thì hãy còn thức, thấy tôi vào họ ngước ra nhìn. Tôi được nằm giường trong góc cạnh cửa sổ, cạnh bên phải là giường của một bà cô trung niên đang nằm ngủ vẻ mệt nhọc, anh thanh niên đang ngồi có lẽ là con trai của cô này, đứng dậy nhường ghế cho mẹ tôi ngồi ...
rồi ra ngoài hành lang lấy cái ghế khác.

- Em nó bị gì vậy cô ? – Anh ta cười xã giao hỏi thăm.

- Cô cũng chưa biết, bác sĩ bảo cần thời gian theo dõi thêm ! – Mẹ tôi đáp.

Rồi anh này nhìn tôi gật đầu cười thân thiện, tôi cũng chào lại, nhưng trong bụng thì chẳng muốn chút nào, tâm lý tôi lúc bệnh chỉ muốn yên tĩnh chứ không cần quen thêm người này nọ.

- Chị đây là mẹ của con à ? – Mẹ tôi nhìn sang hỏi.

- Dạ, mẹ con bị đau dạ dày, nhập viện cũng được 1 tuần nay rồi, vừa mổ xong 4 hôm trước nên cũng còn hơi yếu ! – Anh ta ái ngại nhìn về cô kia đang ngủ.

- Ở đây mấy giờ là hết được thăm bệnh nhỉ ? – Mẹ tôi thắc mắc.

- Chắc khoảng 8h30 cô à, sau giờ đó thì chỉ có 1 người nhà có thẻ nuôi bệnh mới được ở lại, còn muốn thăm bệnh thì phải đợi 9h sáng hôm sau ! – Anh này đáp rồi đưa mẹ tôi tờ nội quy thăm bệnh trên bàn.

Đối diện tôi là giường bệnh của một ông cụ cũng già lắm rồi, chốc chốc lại ho khan và nói như mê sảng, chị người nhà cạnh bên lại phải tất tả ra ngoài tìm gọi y tá nhờ giúp đỡ.

Bác sĩ lại đến chẩn đoán bệnh, người này thì nhà tôi có quen biết vì ổng là học trò của ông bác tôi cũng là bác sĩ trong bệnh viện Chợ Rẩy, nên ổng hỏi thăm khá nhiệt tình và vui vẻ.

- Sao? Giờ con thấy sao rồi ? - Ổng sờ lên trán tôi cười hỏi.

- Dạ chỉ hơi mệt thôi, chắc con ko có bệnh gì đâu ! – Tôi đía thêm để mong được về nhà sớm.

- Có bệnh hay ko thì phải nằm lại vài ngày để theo dõi mới chẩn đoán được ! – Rồi ổng quay sang mẹ tôi ! – Bây giờ chị xuống dưới lầu 1 theo hướng dẫn của cô y tá này sẽ làm thủ tục nhập viện cho bệnh nhân nhé !

Thế là tôi nằm lại một mình, ba tôi thì đã về nhà từ trước để lấy đồ đạc nuôi bệnh các thứ. Phòng bệnh ko rộng lắm, 4 giường bệnh 2 giường này đối diện 2 giường kia, kế bên mỗi giường là một cái bàn nhỏ để chất đồ đạc thuốc men lên thì hành lang trong phòng chỉ vừa khoảng 3 viên gạch, may là tôi nằm cạnh cửa sổ chứ nằm giữa hay ngay lối vào thì chắc ngột ngạt lắm.

Tôi nằm nghĩ lại về mấy triệu chứng từ hồi chiều đến giờ để tự trấn an mình rằng là tôi không bị H5N1, vì tôi chẳng ăn gà hay trứng suốt gần cả tháng nay rồi, gần nhất là lỡ ăn kem Flan hồi noel thôi, nhưng em Vy cũng ăn mà đâu có sao. Nghĩ đến đây tôi tự nhiên…ước gì em nó cũng bệnh luôn mà vô viện chung với tôi cho vui, ngày nào cũng gặp nhau thì thích phải biết, hình như đầu óc mụ mẫm rồi nên tôi mới lòi ra cái suy nghĩ ích kỉ quá thể như này, thế là tự cốc mình một cái rõ…nhẹ !

Được lúc thì mẹ tôi lên, tay đã lỉnh kỉnh cầm theo các thứ bình thuỷ ly tách chén đĩa chăn mền, rồi sắp xếp các thứ để lên bàn cạnh đầu giường.

- Ba về rồi à mẹ ? – Tôi nằm ngước mắt hỏi.

- Ừ, mẹ nói ba mai lên trường xin cho con nghỉ học khoảng 1 tuần rồi ! – Mẹ tôi gật đầu.

- Cái gì nghỉ dữ vậy ? Rồi mất bài vở sao ? – Tôi la oai oái, thật ra tôi cũng chẳng lo mất bài vở gì, chỉ lo ở lại đây cả tuần thì nản chết được.

- Bác sĩ bảo phải nằm viện ít nhất 1 tuần ! – Mẹ tôi tiếp lời, rồi nhìn sang bình nước biển đang truyền cho tôi xem đã hết chưa.

- Èo, lâu vậy ! – Tôi ngao ngán thở dài.

- Bệnh thì chịu thôi, nằm đây mẹ ra lấy nước ấm ! – Rồi mẹ tôi cầm bình thuỷ ra hành lang lấy nước.

Mới 11 giờ kém mà phòng đã tắt đèn, anh khi nãy ngồi bên cạnh giải thích mọi hôm là 9h30 tối đã tắt đèn trong phòng rồi vì bệnh viện ko để bệnh nhân thức khuya, hôm nay có tôi mới vào nên phòng tắt đèn trễ hơn chút để người nhà sửa soạn.

Tôi lại chán nản lắc đầu, mới 9h30 tối mà đã tắt đèn bắt ngủ thì có mà tôi buồn chết trong đây mất, không tivi không mp3 không sách truyện, không lẽ suốt ngày chỉ toàn nhìn bác sĩ y tá với người bệnh rồi tối ngủ hay sao?

Tối đó tôi nằm nhắm mắt mãi mà chẳng ngủ được, mẹ tôi thì đã mượn được chiếc giường xếp của bệnh viện nằm ngủ kế bên, tôi mắt mở thao láo nhìn lên trần nhà, thầm nghĩ một tuần không gặp em Vy thì chẳng biết em nó có nhớ mình không đây ? Hay là trù ếm cho em ấy bệnh rồi vô đây 1 thể để ngày nào cũng gặp

Trang : PREV-1-70-71-[72]-73-74-84-NEXT
Đi Đến Trang :
Bài Viết Cùng Chuyên Mục
Yêu nhầm chị hai... được nhầm em gái (full)
2013-04-10 / 04:37:59
Game Ngẫu Nhiên
Liên Hệ - Hỗ Trợ
Tải game bằng UC Browser không bao giờ bị lỗi khôngthể tải tệp tin
HOMEGAME
U-ON
C-
STAT
Automatic Backlinks, Free backlinks Mobile
Backlink miễn phí Free Auto Backlink Exchange Service Free Automatic Link
↓Nghiêm Cấm Click↓